5th Annual Fundraising Gala

2

September 30. 2017 –  It’s hard to believe that this is already the fifth year that we’ve gathered together to raise funds for the children of Vietnam. The amazing thing was that our event sold out weeks earlier, with us having to break the news to many individuals who tried contacting us up until the night before the event to get tickets. This year, we decided to hold our event at Cha for Tea Palace because our feet are still recovering from the enormous effort it took to stage last year’s magnificent self-cateredTaste of Vietnam gala at the hall.  It is nice to have the meals all cooked for us for our guests this year. And what a delicious meal it was!

And the entertainment was absolutely delightful. Our amazing MC Dr. Cecile Phan kept our 360 guests most entertained. We were mesmerized by the stories and music of the beautiful native performer Amanda Lamothe, then charmed by the sweet little dancers of Truong Lac Hong School (Celina, Mai Khanh, Hong, Angela). The Vietnamese Student Union dancers (Vivian, Natalie, Van, Katelynn, Teddy, Hard, Ken, Henry) brought great energy to the stage with a neat fusion of Vietnamese traditional and Hip-Hop Dance, while the sisters Michelle & Lily Dang filled the air with their angelic voices as they sang Lien Khuc Be Bang & Co Gai Que. We even capped the night with a Mid-Autumn Festival parade with all the children happily weaving in a line around the restaurant carrying paper lanterns.

Of course, the night wouldn’t have been a success without our amazing business sponsors and friends who donated the many fabulous silent auction items.  We were pleasantly surprised that the 50/50 winning went to one of the waiters of Cha for Tea, while Ms Dong was the lucky winner of our raffle for the Arizona Oasis Get-Away donated by the always supportive and generous Mr & Mrs. Heuver. Linh gave a moving account of her August visit to our projects in Vietnam, while Hang had cooked up a storm the night before to have 20 boxes of mid-autumn mooncakes for sale. Linh  & Hang even auctioned off a catered meal which went to the lovely Laura W. All these special moments were captured on video by Kyra & Phillip Lam of Viet Times news.

Again, we are grateful to the countless volunteers who helped us on this night. Together, we raised over $45,000! Thank you so much, dear friends.

September 30, 2017 Presentation by Linh K Truong, Vice-President

Like many Vietnamese Canadians, I often look back on my journey from my country of birth Vietnam to my adopted country Canada. I am both humble and grateful for what has been given to me. I’m no different from the millions of people in Vietnam. But here in Canada, I am privileged that my family and I have acquired a secure life and a promising future in Canada. To remind myself that this blessing shouldn’t just be for myself but for others as well, I joined CVBF to improve the lives of underprivileged children in Vietnam, to help them help themselves to escape poverty, and to give them the opportunity to go to school, and to realize their potential and dreams.

This past summer my husband and I self-financed my 21-day trip to Vietnam. I wanted to see with my own eyes the work that CBVF has done there. I arrived in Ha Noi after a 20-hour flight. I had planned to visit all Vietnam’s three regions: North, Central and South.

I did.

I spent most of my time in Vietnam’s poorest regions in northern Vietnam (Cao Bang, Ha Giang, Lao Cai and Lai Chau). Then I traveled to central Vietnam (Hue, Da Nang, Da Lat, Lam Dong, Ninh Thuan, Binh Thuan). After which, I went then to southern Vietnam (Saigon, Tien Giang, Can Tho and Hau Giang). On this whole trip, I took “the road less traveled.” I went from village to village on the local bus, on motorbike, and local taxis. To visit children in the Dao, Mong, Giay and Tay ethnic communities, I walked. I visited Meo Vac Sunday market, popular with many ethnic minority people. I had no time for hotels. For sleep, I snatched some mostly traveling on buses at night. I witnessed many things most people who visit Vietnam never get to see. We sometimes stopped when traveling on motorcycles, to talk to children walking along the road to get to school or to work. To children we saw walking without shoes, we gave them shoes, snacks and milk on top. A highlight of my trip was my visit to a new school that the foundation helped build in Pó Ngan C commune, Meo Vac district, Ha Giang province. The winding and twisting path with high mountains and deep abysses are not for the faint of heart. We had to cross several rivers, few mud slides and rains during our trip. Lucky for us, an amazing team helped us through. The beaming faces of the children, when we finally arrived, more than rewarded us for the nerve wracking trip. My happiness then equals one I feel right now, that my whole journey to Vietnam will be fully rewarding.

While I learned about poverty that these people face daily, I also saw the care and commitment that they have for each other. I made good friends who showed me that there are others who care as much as I do. This has given me the strength to continue working towards creating a society where all Vietnamese children have hope and opportunities to realize their potential and dreams, a chance to go to school; it has given me the determination to contribute in helping the children help themselves and their families, in order to escape their poverty. Though I returned to Canada with images of the impoverished conditions under which many of our little brothers and sisters still live. This gave us the strength and determination to continue working towards creating a society where all children have hope and opportunities to achieve their dreams.

We just cannot do it alone. We need you.

For those who have joined us to bring that hope, I am happy to say that 100% of your donations have gone directly toward that purpose. Through your generous support, I succeeded on this trip to distribute sports equipment, library books, textbooks, notebooks, educational supplies, computers, warm jackets, shoes, clothing, milk, diapers, food, rice, first aid kits, and nail clippers and much more, to some of Vietnam’s most needy. I visited over 11 schools and 3 orphanages. I personally delivered 46 scholarships, 18 bicycles, and over 1,000 gifts to children.

Why, one may ask, am I doing all this? My simple answer? It is my way of “paying it forward.” Others will hopefully work on this cause with us. Let me close with words of wisdom from a 5th grade student Nguyet Anh in Ninh Thuan Province during my trip. They were part of her thank you speech on behalf of recipients, herself included, of gifts of bicycles from CVBF. “The gifts are more than a prize,” she read. “They are a symbol of generosity and compassion. They teach us how to accept gifts, while thinking how we too can be compassionate to others.”

******

Kính thưa toàn thể quý vị, để tiếp lời về những hoạt động của Hội, tôi xin trình bày hoạt động và trải nghiệm của cá nhân tôi, cũng là một thành viên của Hội về chuyến đi làm công tác thiện nguyện 21 ngày tại VN vào tháng 8 vừa qua. Là công dân Canada gốc Việt, nhìn lại bước đầu tị nạn Tôi luôn trân quý và biết ơn đất nước Canada đã cho gia đình tôi một cuộc sống tự do với tràn đầy tin tưởng về tương lai tươi sáng của gia đình và con cháu mình. Tuy nhiên không chỉ nghĩ đến bản thân mình mà tôi luôn bâng khuâng nghĩ đến hàng triệu trẻ em thiếu may mắn ở quê nhà không được cắp sách đến trường, thiếu thốn mọi điều và có một tương lai mịt mù. Do đó tôi đã gia nhập vào tổ chức thiện nguyện CVBF với nguyện vọng được góp phần giúp đỡ những trẻ em thiếu may mắn tại VN để có một điều kiện sống tốt hơn, có cơ hội đến trường, tạo dựng tương lai và ước mơ của các em. Mùa hè vừa qua chồng tôi và tôi tự tài trợ cho chuyến đi của tôi đến VN để tôi có thể nhìn thấy rõ ràng công việc mà CVBF đã làm. Tôi muốn các mạnh thường quân, những người đã đồng hành cùng CVBF từ trước đến nay biết rằng, toàn bộ sự đóng góp của quý vị đã được trao tận tay các em thiếu may mắn. Nhờ vào những tấm lòng hảo tâm của quý vị mà tôi và 2 đại diện của CVBF là Hoàng và Yến ở VN đã viếng thăm 11 trường, 3 viện mồ côi, trao tặng 46 học bổng, 18 xe đạp và những tặng phẩm bao gồm sách vở, đồ dùng học tập, trang thiết bị thể dục thể thao, tài liệu tham khảo cho thư viện trường, máy điện toán, giày dép, quần áo ấm, sữa, tả, thực phẩm, gạo, dụng cụ sơ cứu và nhiều thứ khác. Tôi đã đến thăm trường mới mà Hội đã giúp xây dựng trong năm nay tại Pó Ngần C, huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang. Con đường ngoằn ngoèo và xoắn ốc với những ngọn núi cao và thẳm sâu không phải là nơi lý tưởng cho những người yếu tim. Để đến trường tôi phải vượt qua vài con suối chảy xiết, và nhiều nơi bị sạt lở đất, có lúc phải cõng xe đi. Tuy nhiên. cảm giác hồi hộp qua những cung đường hiểm trở biến mất khi tôi nhìn thấy những ánh mắt trẻ thơ chợt sáng lên khi các em nhận được 1 manh áo, 1 đôi dép, một chút thực phẩm. Cũng trong chuyến đi này tôi đã ghé thăm 15 tỉnh thành cả bắc- trung- nam, đặc biệt những vùng rừng núi hiểm trở tây bắc bằng các phương tiện vận chuyển kể cả đi bộ, thậm chí tôi phải ngủ trên những chuyến xe đêm để đi đến tận vùng sâu vùng xa hẻo lánh của những dân tộc thiểu số như Dao, Mông, Giáy, Tày, trải nghiệm phiên chợ dân tộc cuối tuần để thấy được sự vất vả khổ sở của người dân nơi đây. Tôi phải thường xuyên dừng xe khi thấy các em nhỏ đi chân đất tới trường, để trao tặng giày dép và thực phẩm cho các em. Có đi mới hiểu, có nhìn lại mới thấy thương, Tôi cảm nhận được sự gần gũi và nhiệt huyết của những người làm nghề giáo trên vùng cao này trong việc giúp đỡ học trò của mình. Trong câu chuyện với nhau, thầy cô chia sẻ: học sinh chủ yếu là dân tộc thiểu số, trong đó có 2 điểm trường cách xa trường chính, để tiếp cận được con chữ, các thầy cô giáo và học sinh nơi đây phải vượt qua đường rừng vô cùng nguy hiểm. Hàng tuần các em phải đi bộ 7 đến 10, thậm chí 15 cây số, vượt qua những đoạn đường đèo cheo leo lầy lội để đến trường. Nhìn các em đến trường với chỉ vài bộ quần áo, đông cũng như hè, khiến tôi không khỏi chạnh lòng. Hiểu những nỗi khó khăn vất vả của các em trên con đường tìm chữ. Để biết rằng những đóng góp của quý vị không chỉ là sự giúp đỡ về chiếc áo, quyển vở, mà còn là lời an ủi, động viên trẻ em vùng cao tiếp tục cố gắng để các em không cảm thấy bị bỏ quên hay đơn độc trên hành trình tìm con chữ. Tôi trở về Canada với cảm xúc tràn đầy sung sướng và cảm thấy hăng say sau 1 chuyến đi đầy ý nghĩa và cũng mong mỏi quý vị hảo tâm tiếp tục đồng hành cùng chúng tôi, đem một chút tình thương và hy vọng cho các em kém may mắn tại khắp nơi trên thế giới, không chỉ riêng Việt Nam. Tôi xin mượn lời nói của em Nguyệt Ánh học lớp 5 tại Ninh Thuận khi em nhận được chiếc xe đạp do Hội tài trợ. Em nói: tặng phẩm còn quý giá hơn khi hiểu rõ giá trị nhân văn của lòng nhân ái. Điều các em nhận được đã dạy cho các em biết nhân rộng nghĩa cử cao đẹp này bằng một tấm lòng bao dung và nhân ái đối với mọi người. Chính nhà trường và phụ huynh cũng rất cảm động và cảm kích khi nhận được sự trợ giúp và những tấm lòng bác ái từ phương xa ngàn dặm. Bản thân tôi, đây là 1 chuyến đi đầy kỷ niệm. Tôi đã học hỏi được rất nhiều từ những nơi mà tôi đã đi qua, nơi mà các em thiếu thốn đến cùng cực. Tôi đã cảm nhận được tấm lòng yêu thương, sự hy sinh và đùm bọc của các thầy cô giáo, các soeur, cũng như những người có tấm lòng bác ái, đã chung tay xoa dịu nỗi bất hạnh thiếu thốn của trẻ thơ VN. Cũng xin ghi nhận và tri ân sự đóng góp nhiệt tình của em Nguyễn Minh Hoàng và Trần Ngọc Yến đã cùng đồng hành trong suốt hành trình và góp phần làm nên thành công trong chuyến đi này. Tôi cũng mong rằng nghĩa cử này sẽ được nhân rộng nhiều hơn nữa và ngày càng có nhiều mạnh thường quân hơn nữa cùng chung tay với chúng tôi. Thay mặt CVBF, xin gửi lời tri ân đến toàn thể Quý vị.